✿Đầu tiên hãy thưởng thức ca khúc trước khi đọc Review nhé:
《@爱地人》 Hôm nay Lộc Hàm đã phát hành bài hát mới《Cơn gió thổi qua》, sẽ có nhiều người dùng từ "ấm áp", "nhẹ nhàng" và "chữa lành" để hình dung bài hát này. Đúng là cũng có những điều này. Nhưng đối với một fan vẫn luôn đồng hành với Lộc Hàm mà nói, có lẽ sẽ còn nghe thấy những thứ đặc biệt hơn nữa, như là "đã từng yêu", "từng trải qua", "từng cảm nhận được" ở trong bài hát《Cơn gió thổi qua》này. Cho nên, lúc nghe bài mới của Lộc Hàm, ngoại trừ giọng hát hay ấy, còn cảm giác được quá khứ như hiện về, gió đang thổi, và cả câu truyện trong tiếng nhạc, tình cảm trong giọng hát.
Nói cách khác, Lộc Hàm bây giờ đã từ ca sĩ dần trở thành người truyền tải âm nhạc.
Đương nhiên, nếu đổi một góc nhìn khác, tôi cảm thấy bài hát này cũng là một câu chuyện rất ý nghĩa. Đó chính là, vào khoảnh khắc đầu tiên nghe bài hát này, cảm xúc mà bạn chọn sẽ là đơn giản hay phức tạp? Nếu bạn chọn vế sau, thì không thể nói khả năng thưởng thức âm nhạc của bạn rất cao, nhưng ít nhất bạn cũng có hiểu biết nhất định về kĩ thuật trong âm nhạc.
Đúng là cảm giác đầu tiên mà《Cơn gió thổi qua》mang đến cho người nghe chính là tươi mới, nhẹ nhàng và đơn giản. Tiếng guitar kèm với tiếng hát, hoà âm cũng chỉ nhẹ nhàng như một hơi thở, nếu không phải do có guitar, thì kiểu nhạc có cảm giác mộng mơ như vậy nếu đặt vào những năm 90, chắc chắn sẽ là một bài nhạc dân ca học đường rất hay, chân thực, đơn thuần, mộc mạc. Hơn nữa còn dùng ngữ điệu rất văn nghệ, để biểu đạt dòng chảy thời gian và cả những tiếc nuối và tình cảm buồn thương trong quá khứ, tất cả đều rất hoà hợp.
Nhưng bên sản xuất của bài hát này thì không đơn giản. Biên khúc của《Cơn gió thổi qua》gần giống với Future Pop như《Real Friends》kinh điển của Camila Cabello, tiếng của guitar cơ bản đều là âm của nhóm clean guitar, hiệu ứng nhạc điện mơ mộng nhẹ nhàng. Hơn nữa thông qua tiết tấu của bài hát, thêm cả tiếng tỳ bà và guitar ở phần điệp khúc, ngay cả khi chỉ dùng một cây guitar, cũng có thể hình thành lên hiệu ứng cấp tiến rõ rệt, cho dù bài hát không có một nhịp cụ thể, vẫn có thể cho người nghe thấy cảm giác lập thể, đầy đủ âm sắc.
Đây chính là ngắn gọn nhưng không đơn giản trong truyền thuyết.
Đương nhiên, quan trọng hơn cả vẫn là giọng hát.
Không giống với《True color》, toàn bộ ca khúc《Cơn gió thổi qua》không có quá nhiều phần nhả chữ, chỉ có hai đoạn hát âm cá heo ở hai phút rưỡi sau cũng rất tiết chế và ôn hoà, để cả bài hát không có cảm giác buồn thương hướng nội. Bởi vì《Cơn gió thổi qua》là một ca khúc của "nội tâm", cho dù là bá khí lộ liễu hay ngâm đều không thích hợp, thứ nó cần là một mẫu người tuyệt vời, đa dạng mà lại tinh tế.
Trong phần diễn giải của toàn bộ tác phẩm, Lộc Hàm thực sự đã dùng rất nhiều những kĩ thuật nhỏ như chuyển vị R&B... nhưng lại không để lộ, nên âm điệu và cảm xúc đều có cảm giác như hoàn thiện trong một lần. Nhạc cụ trong tác phẩm được tối giản, nhưng vẫn có thể nghe được đầy đủ các trường âm là do khả năng vận dụng hoà âm phong phú. Đặc biệt là sử dụng phần lớn các cách hoà âm ngẫu hứng khiến cho tác phẩm nghe có cảm giác điệp ảnh và ảo ảnh, tầng tầng lớp lớp nhưng lại thiên biến vạn hoá.
Từ việc dùng PB-R&B, Alternative R&B sớm nhất trong nước, đến việc mở rộng và cải tiến liên tục hiện nay, Lộc Hàm đại diện cho đỉnh cao kĩ thuật trong lĩnh vực đô thị Trung Quốc. Cộng thêm chất giọng mềm mại mà cứng rắn của anh ấy, đã tạo thành màu giọng phương Đông có tính đại biểu và được công nhận trong lĩnh vực đô thị. Hơn nữa, xét về biểu cảm giọng hát và kĩ thuật xử lý giọng hát của ekip, thì đến nay hiếm có đối thủ nào trong cùng lĩnh vực.
Thực ra nói nhiều như vậy, trở lại với《Cơn gió thổi qua》, khi bạn không để tâm gì đến kĩ thuật để nghe nó, bạn sẽ cảm thấy cái gì? Có lẽ đơn giản chỉ là hay, đơn thuần, giống như dân ca những năm đó, chỉ là tinh tế hơn. Kĩ thuật cao cấp nhưng diễn đạt đơn giản thường sẽ là một nghịch lý, nhưng ít nhất với tác phẩm 《Cơn gió thổi qua》thì không. _______________
《@卡诶罗失去感觉》 Tôi không thể nào giải thích rõ ràng bài hát này, bởi vì sự buồn thương của anh ấy, phần lớn lại chính là sự bối rối của tôi.
Arendt đã từng nói rằng, động vật tồn tại như thành viên của một chủng loại, chúng sinh sản để đảm bảo sự sống được duy trì, chúng không nhận thức được về thời gian và cái chết. Mà con người thì không như vậy, con người cũng có chết đi, bản chất là chúng ta không thể nào đối diện với dòng chảy của thời gian, không chỉ vì cơ thể xác thịt sẽ chết đi, mà còn là sự tồn tại của chúng ta cũng sẽ tan vào hư vô. Thời gian là vô tận, chúng ta thậm chí còn chẳng phải một điểm nhỏ bé, chúng ta là gì đây? Trong bài hát, thời gian là gió trên vực thẳm, còn chúng ta là người bên vực thẳm. Chưa có ai nhìn thấy đáy vực, bởi vì đối với người ở đó, thì vực thẳm vô đáy. Liệu sự sống có phải chỉ là một sự tự lừa dối không, liệu linh hồn có phải chỉ là phản ứng hoá học của các phân tử protein trong não trước những kích thích khác nhau không, nếu những điều này là thật, thì chúng ta sẽ phải đối mặt với những gì?
"Phải làm sao để thoát khỏi từng xê dịch của kim đồng hồ đây, chúng ta đều chẳng thể biến thành ngoại lệ." Tư duy của bạn dẫn đến triết học, không ai có thể trả lời, hàng ngàn năm tới cũng sẽ chẳng ai có thể trả lời.
Hư vô, cô độc, nhưng may mắn thay, tôi đã từng cùng người nghe tiếng gió bên vực sâu thẳm. Nếu trong triết học, sinh mệnh này là vô nghĩa, thì tôi cứ nhớ mãi cảm giác khi gió thổi qua là được rồi. _________________
《@LUSTELLA_鹿星角》 Suốt chặng đường Lộc Hàm không ngừng tìm kiếm và vươn lên được thể hiện qua sự trưởng thành toàn diện và phá vỡ nhiều giới hạn của anh ấy. Cho dù là đứng từ góc độ người ngoài trong các tác phẩm để cảm nhận, thể hiện cảm xúc hay thử sức với hình tượng mới, kĩ năng ca hát và diễn xuất khác nhau,... tất cả đều đem lại cho khán giả sự mới mẻ. Tác phẩm âm nhạc của Lộc Hàm luôn chạm tới người nghe, khiến khán giả cảm động bởi những cảm xúc, tình cảm mà anh ấy gửi gắm vào từng lời hát. __________________
《@Minie》 Thật ra, giai điệu bài hát《Cơn gió thổi qua》 tương đối u sầu, điều này không hợp chút nào với ảnh bìa album là hình ảnh nụ cười trong sáng của mùa hạ. Đeo tai nghe, quên đi tiếng gió bầu bạn, niềm vui còn sót lại muốn giữ lấy cũng khó. Cho nên cơn gió đang thì thầm điều gì? Là chiếc lá xoay vòng dưới ánh đèn cô độc sao? Hay là cơn sóng dạt dào bị bỏ lại ngoài quỹ đạo thời gian? Tôi cảm thấy dường như anh ấy đã có được một đáp án mơ hồ, nhưng lại không có cách nào thể hiện nó ra. Giống như khi bước trên con đường gập ghềnh, bóng người mờ mờ ảo ảo, chỉ còn lại mình bạn cô đơn lẻ bóng, cuối cùng là cảm giác dần dần bị vũ trụ lãng quên. Có lẽ ngay từ khi con người tự nhận thức về bản thân, họ đã cô độc rồi. ______________________
《@不过一场苦旅》 Tôi có cảm giác bài hát này là lời thì thầm độc thoại, hát cho chính mình nghe, nói cách khác nó không phải dành cho người nghe mà đơn thuần chỉ là cảm xúc được ghi lại trong giây lát. Tôi đã suy nghĩ rất kĩ lí do tại sao bài hát này lại có cảm giác “kiềm chế” như vậy. Ví dụ như ở đoạn 1:43 "Không nắm bắt được nên chỉ biết ngóng trông Nhìn rõ từng góc độ dường như không hề phức tạp", 2:07 “Sự đồng hành đành lòng bị thời gian thay đổi”, tất cả đều cảm nhận được cảm xúc cuồn cuộn dâng lên nhưng vẫn có sự tỉnh táo của nhận thức. “Chỉ nghe thấy tiếng gió thổi qua tôi” hai đoạn âm thanh nghe rất thật, đoạn cuối như mở rộng ra, nhưng cuối cùng lại dần dần mơ hồ, cảm giác như bị cơn gió kéo lại. Nếu chỉ nhìn vào lời bài hát thì cơ bản không nhận ra được nhiều điều, hầu hết phải dựa vào cách hát để thể hiện sự thay đổi trong tâm trạng. Thậm chí tôi cảm thấy bài hát này không hề có ý bày tỏ gì hết, chỉ là sự tự nhận ra nên chầm chậm thuyết phục bản thân, sau đó là chấp nhận. Chỉ đơn giản là một ghi chép của hiện tại mà thôi. “Quá khứ bị thổi tung rải rác nơi đáy vực Biến thành sắc hoa xám”. Hoa tại sao lại là màu xám? Không dám nói ra. Nhưng mà chỉ cần “Nghe tiếng gió thổi qua” là tốt rồi. Chúng ta còn có những hồi ức, hãy để chúng ở đó, đừng đuổi theo. Cho dù một ngày nào đó, quá khứ bị lãng quên, hãy cứ để nó ngủ yên. ___________________
《@卢世伟》 Bài hát chính là một lần cảm nhận cơn gió, “Mỗi khi cơn gió bắt đầu tô vẽ, tôi đứng dưới tán lá cây tung bay, nhẩm tính được bước đi của lá, vậy có thể bắt được chúng không?”. Tôi có thể nghe thấy, trong bài hát này, Lộc Hàm đã mở ra độ dài của đời người. Đứng giữa khoảng thời gian, kể ra từng dấu mốc quan trọng nhất trong quỹ đạo cuộc đời con người. Những thứ trở nên thân thuộc rồi lại mất đi, những bù đắp sửa chữa còn giang giở, những điều đã kết thúc, những cuộc chia ly, cả những thứ đã bị thay đổi, tất cả khi đứng trước vạch thời gian khởi động này đều chỉ như cơn gió thổi qua mà thôi. Anh ấy cảm nhận được sự bay lượn của cơn gió, cũng nhận ra được phương hướng và góc độ của một giai đoạn cuộc đời trong làn gió ấy. Vạch kẻ thời gian nơi Lộc Hàm đang đứng cũng chính là một giai đoạn chuyển hướng trong cuộc đời mà có lẽ ai ai cũng phải trải qua. Ngẫm nghĩ lại về cuộc đời của chính tôi, dường như tôi cũng đang ở độ tuổi thay đổi hướng gió. Trước kia, những điều tôi làm đều là những thứ người khác cho rằng tôi phải làm. Đến độ tuổi này, tôi mới bắt đầu chính thức tìm thấy điều mà tôi muốn làm. Khoảnh khắc những thứ quen thuộc, an toàn bao bọc xung quanh tôi bị gió thổi bay về nơi xa cũng là lúc tôi phải biệt ly. Sau một hồi ngẩn ngơ trống rỗng, tôi mới bất chợt nhận ra bản thân nên đi theo hướng gió nào, cuối cùng tôi cũng sẽ trưởng thành và hạnh phúc. Bài hát “Cơn gió thổi qua” muốn nói với chúng ta rằng khi đứng trước giai đoạn quan trọng của đời người, bất kỳ ai cũng sẽ mơ hồ và lạc lõng. Khoảng khắc chúng ta đứng bên vách đá, chúng ta sẽ bị gió thổi rơi xuống đáy vực như những chiếc lá hay sẽ ngược gió vươn lên trở thành những bông hoa? Tất cả đều được quyết định ở giây phút chúng ta tỉ mỉ quan sát cơn gió, tìm ra góc độ chính xác của nó. Bài hát này cũng giúp chúng ta thấy hướng đi ngày một rõ ràng trong cuộc đời nghệ sĩ của Lộc Hàm. Khi anh ấy không ngừng thử thách phong cách âm nhạc tối giản như vậy, sự quan tâm của khán giả cũng sẽ từ hình ảnh thần tượng biểu diễn trong quá khứ chuyển sang âm nhạc và những điều anh ấy muốn bày tỏ trong âm nhạc. Trong sáng tác âm nhạc giản đơn nhưng không tầm thường của anh ấy đã dần dần thể hiện kinh nghiệm dày dặn của một ca sĩ trưởng thành. Anh ấy khi đó chắc hẳn đã nhìn rõ hướng đi của cuộc đời.
_______
Vtrans: 小英,PDung @HanBambi Cre: http://t.cn/A6clQ4EL Do not take out!
Comments