top of page
  • Writer's pictureHANBAMBI VIETNAM

BỐ MẸ LỘC HÀM ĐÃ DẠY DỖ CON TRAI CỦA MÌNH NHƯ THẾ NÀO?



Nếu chia cuộc đời Lộc Hàm làm hai phần, thì trước năm 18 tuổi cậu ấy là một thanh niên vừa không lãng mạn mà cũng không ngốc nghếch, thế thì năm 18 tuổi chính là một bước ngoặt thay đổi hoàn toàn số mệnh của cậu ấy. Học sinh cấp 3 (18 tuổi) Lộc Hàm đến Hàn Quốc du học, lúc nghỉ ngơi thì ra đường đi dạo, bất ngờ được phát hiện và trở thành ca sĩ. Vì sao lại là Hàn Quốc? Mà lại không phải nước Anh - nơi bóng đá rất phát triển. Lộc Hàm giải thích rằng: “Vì gần nhà.” Ai mà ngờ được cậu thiếu niên thích thể thao năm ấy sau này lại trở thành ca sĩ biết hát biết nhảy đâu. “Sau khi debut có bạn cấp hai nhắn tin hỏi tôi: Hồi đó tớ tưởng cậu đến Hàn Quốc vì muốn làm cầu thủ bóng đá, ai ngờ lại thành ca sĩ thế này (cười).” Nói đến đây, Lộc Hàm cũng phá ra cười, nhớ lại hồi nhỏ nói chuyện với bố mẹ: “Thời gian đó mỗi lần đá bóng về đều đeo tai nghe nghe nhạc, nghe mãi thôi, lúc đó mẹ tôi còn đùa là hay là con đừng đá bóng nữa, đi làm ca sĩ đi. Tôi bảo là con không đi, con muốn đá bóng, kết quả là lại làm ca sĩ thật.” Dù cậu ấy kể chuyện này với cái dáng vẻ vô tình trồng liễu liễu mọc xanh, nhưng thực ra quá trình trở thành ca sĩ không nhẹ nhàng như thế. “Thiếu niên trẻ trâu” Lộc Hàm một lòng hướng về sân cỏ, cố gắng bao nhiêu năm với mục tiêu trở thành cầu thủ chuyên nghiệp, tan học là sẽ đi tập luyện, căn bản là chẳng có tí liên quan gì đến văn nghệ cả, “Trong lớp có vài bạn lập ban nhạc, nhưng tôi là kiểu người vận động, lúc đó hơi coi thường cái sở thích đấy, cảm thấy chuyện tôi làm mới đàn ông ha ha ha.” Nhưng cuối cùng cậu ấy cũng không thể trở thành cầu thủ chuyên nghiệp, tại bị bố mẹ phản đối, “Họ cảm thấy làm cầu thủ nguy hiểm quá, sẽ bị thương, sẽ mắc đủ thể loại bệnh. Họ muốn tôi học đại học, rồi tìm một công việc ổn định, nuôi được mình là được.” Cậu ấy cũng từng đối mặt với bố mẹ từng phản đối cậu ấy vào giới giải trí: “Bố mẹ từng ngăn cản ước mơ của con một lần rồi, đã không cho con đá bóng rồi.” Bố mẹ “rất ngầu” trong mắt cậu ấy cuối cùng cũng bị thuyết phục rồi, nhưng lại nói với cậu ấy rằng: “Cứ làm những gì mình muốn đi, không thành công thì cũng đừng có về tìm bố mẹ làm gì, đấy là tại con không cố gắng thôi.”

➩ “Chỉ là ngầu mà thôi, rất ngầu, không giống với bố mẹ khác.” Lộc Hàm nói. Đây chính là một trong những nguồn gốc để cậu ấy của những ngày sau hình thành lên tính cách độc nhất như vậy.


Q: Tài sản lớn nhất mà bố mẹ cho bạn là gì? A: Sinh mệnh.

Q: Ngày nhỏ bạn có nghịch ngợm lắm không? A: Có chứ, bố mẹ đều đánh tôi, cả hai người cùng đánh luôn ấy. Nếu có ông bà nội ở nhà thì ông bà nội sẽ bênh tôi, còn ông bà nội không có nhà là tới công chuyện luôn á. Sợ nhất vẫn là mọi người đều xông vào đánh.

Q: Làm nũng có tác dụng không? A: Hồi nhỏ tôi không bao giờ làm nũng hết, tôi không thích làm nũng.

Q: Thế bạn có nhận lỗi không? A: Ăn đánh xong thì nhận thôi. Tại ương mà, trước lúc bị đánh thì không nhận đâu, bị đánh xong thì nhận.

Q: Bố mẹ bạn sẽ đánh bạn vì lý do gì? A: Tại tôi nghịch quá, tại tôi hư.

Q: Công việc bận rộn như thế, liệu có lo lắng đến việc thời gian ở bên họ hơi ít không? A: Có, tôi mong là có thể rút bớt thời gian ra để ở chung với họ. Tôi biết họ miệng nói không cần thế thôi, nhưng trong lòng lại rất muốn, tôi nghĩ là bố mẹ ai cũng vậy cả. Hồi nhỏ rất nghiêm khắc với chúng ta, khiến ta cứ cam thấy như mình chẳng phải con ruột của bố mẹ, lớn lên rồi mới nhận thấy là họ yêu mình nhiều đến thế nào.


Q: Món quà ý nghĩa nhất bạn từng tặng người khác là gì? A: Tôi từng tặng quà sinh nhật cho bố mẹ. Nhận được tháng lương đầu tiên thì mua túi xách cho mẹ. Tôi thấy mẹ vui lắm, nhưng mà lại không dùng, mẹ tôi cool lắm, chắc do tôi tặng sai rồi. Tại sau này có tặng mẹ nhiều túi khác nữa thì tôi phát hiện ra mẹ toàn chọn mấy “cái túi khác” để đeo.

G: Bố mẹ đến trạm Bắc Kinh có gì muốn nói không? L: Wow, cả buổi họ đều rất im lặng. Vì họ ngồi ghế VIP nên tôi phát hiện ra là họ ngồi im lặng xem từ đầu đến cuối.

Q: Tết đến có được bố mẹ lì xì không? A: Không có, con trai kiếm tiền rồi mà, nên tôi sẽ lì xì cho họ.

Q: Bạn đã làm gì vào tuổi nổi loạn? Việc nghịch ngợm nhất mà bạn đã từng làm là gì? (Phỏng vấn trong Nam Đô Entertainment) A: Việc nghịch ngợm nhất? (Bỏ nhà ra đi? Không ăn cơm? Tuyệt thực?) Sẽ không tuyệt thực đâu. (Sẽ không bỏ đói bản thân sao?) Đúng vậy, ha ha. Đã từng bỏ nhà ra đi, 10 giờ đi, 1 tiếng sau tự mò về. Bố mẹ tôi ngầu lắm, với họ thì nếu tôi muốn đạt được gì đó sau khi làm ra việc như vậy, câu trả lời chắc chắn là không, nên là (bỏ nhà ra đi) không có tác dụng.


Q: Bố mẹ bạn trước giờ vẫn luôn ủng hộ bạn đến với giới giải trí sao? A: Tôi là một người trưởng thành trong một gia đình truyền thống Trung Quốc, thực ra bố mẹ tôi không tán đồng với việc tôi vào giới giải trí. Nhớ trước đây lúc tôi còn làm việc ở Hàn Quốc thì áp lực rất lớn, lúc gọi điện thoại về nhà than mệt với bố mẹ, bố mẹ còn bảo với tôi là ai bảo do tôi muốn làm ca sĩ chứ! Thực ra họ nói vậy cũng là muốn cổ vũ tôi, muốn tôi biết rằng đây là con đường mà tôi tự chọn, nếu đã chọn nó rồi thì phải cố gắng vì nó.

* Đối với viêc bị fan cuồng gọi điện thoại làm phiền, cậu ấy rất bất lực, cũng rất lo lắng!

Q: Bạn có từng có fan cuồng không? Họ đã đem lại những phiền phức gì cho bạn? A: Từng có fan rõ ràng biết rằng tôi ở Hàn Quốc chứ không ở Trung Quốc nhưng vẫn cố tình tìm số điện thoại của nhà tôi, sau đó gọi điện thoại cho bố mẹ tôi, kiểu gọi điện thoại như vậy khiến tôi thấy rất khó xử, cũng làm phiền đến người nhà của tôi. Bên cạnh đó, có lần đang quay “Trở về tuổi 20”, có một fan cứ theo đuôi tôi, chụp trộm tôi, tôi bảo là mong cô ấy đừng chụp nữa, thì cô ấy lại hỏi tôi rằng con mắt nào của tôi thấy cô ấy chụp trộm?


Mặc dù cũng từng phản đối ước mơ của con trai, nhưng bố mẹ Lộc Hàm cũng có điểm khá là ngầu. Hồi cấp 3, Lộc Hàm muốn hút thuốc nên đã bị bố mẹ dạy dỗ cho một trận. Cậu nhóc kiêu ngạo ấy đã hỏi lại bố rằng, “Bố hút thuốc năm bao nhiêu tuổi vậy?” Bố cậu ấy đáp là năm lớp 7. Không thể làm gương tốt cho con, chỉ đành làm gương xấu, nên chuyện đó không còn xuất hiện lại sau năm 18 tuổi nữa. Từ mẫu giáo, cấp 2 đến cấp 3, Lộc Hàm đều học nội trú, khiến cậu ấy tự lập sớm hơn các bạn đồng trang lứa. “Có nơi thì quản lý nghiêm ngặt lắm, những thứ bạn không nên thử thì chắc chắn sẽ không xuất hiện được ở đó. Nhưng cũng cho tôi không gian.” Từ lần xung đột do bất đồng ý kiến với mẹ lúc nhỏ, mọi người đều dùng lý luận để giải quyết vấn đề. Họ là những người cha mẹ khá là tiến bộ, nuôi dạy cậu ấy theo kiểu tự do trưởng thành. Đến lần biểu diễn đầu tiên sau khi debut ở Hàn Quốc, Lộc Hàm mời bố mẹ đến xem, nhưng cuối cùng bố mẹ đều nói là phải đi làm, không có thời gian đi.

Được biết là sau khi Lộc Hàm nổi tiếng thì bố mẹ không xuất hiện công khai với cậu ấy ở bất cứ trường hợp nào, vô cùng khiêm tốn. Bạn tốt của Lộc Hàm Cao Tô Nghiêu tiết lộ, Lộc Hàm trưởng thành trong gia đình quân nhân, bố mẹ dù nghiêm khắc nhưng giáo dục cũng rất tiến bộ, chỉ cần là việc mà con trai thích và kiên trì thì nhất định sẽ ủng hộ: “Hồi nhỏ cậu ấy thích đá bóng, muốn làm cầu thủ chuyên nghiệp, lên cấp 2 bố cậu ấy đã đưa cậu ấy vào đội chuyên nghiệp để huấn luyện, tiếc là muộn quá, người khác đều bắt đầu từ ngày rất nhỏ, nên cuối cùng không được.”

Mặc dù bố mẹ ủng hộ Lộc Hàm làm nghệ sĩ, nhưng cũng không mong chờ gì quá nhiều, lão Cao nói: “Họ không có yêu cầu cụ thể gì với cậu ấy hết, chỉ mong cậu ấy khoẻ mạnh, vui vẻ là được.”


- Hết -

============ Cr: https://m.weibo.cn/detail/4665392833759103 Trans: 小英@HanBambi

16 views
bottom of page