[180531 Luhan @ Southern Weekly interview
"TÔI CHƯA TỪNG NGHĨ PHẢI ĐỂ LẠI THỨ GÌ CẢ, BỞI VÌ QUÁ KHÓ" - PART 1 Q&A
Nếu như không công khai, yêu như vậy mệt cỡ nào!
- Q : Cậu hiểu như thế nào về nghề nghệ sĩ? Có người muốn để lại một tác phẩm truyền đời, có người chỉ muốn kiếm tiền tính kế sinh nhai.
✿ Lộc Hàm: Tôi nghĩ nghệ sĩ chính xác là một nghề nghiệp. Đầu tiên là tôi muốn theo nghề này, vì sở thích của tôi, cũng ước mở trở thành một ca sĩ vừa có thể hát vừa có thể nhảy. Nhưng tôi chưa từng nghĩ phải để lại thứ gì cả, bởi vì quá khó, nhất là như các tác phẩm âm nhạc, rất khó để để lại một bài hát khiến ai cũng nhớ mãi.
- Q: Có người sẽ phân ra công việc và cuộc sống, có người lại gộp chung, thậm chí trước giờ chưa từng có khái niệm nghỉ xả hơi, cậu giống kiểu nào hơn?
✿ Lộc Hàm: Tôi thuộc kiểu phân ra. Công việc là công việc, cuộc sống là cuộc sống, không muốn gộp chúng lại làm một. Dù sao thì ai cũng phải làm việc mà, đó chính là công việc của tôi.
- Q: Với tư cách là một nghệ sĩ, cho dù là trong cuộc sống, cậu cũng rất dễ dàng nhận được sự quan tâm chú ý. Cậu có cảm thấy bị quấy nhiễu vì chuyện riêng tư của mình bị soi mói không?
✿ Lộc Hàm: Có chứ, tôi rất ghét người khác soi mói chuyện riêng của mình. Ví dụ như bây giờ tôi muốn đi ăn cơm ở đâu, bạn chụp ảnh, tôi thấy rất khó chịu. Vì tôi nghĩ: Không phải chỉ là ăn cơm thôi sao? Cẩu tử chẳng qua chỉ muốn chực chờ để chụp được mặt thường ngày của tôi, giật title: Ăn cơm với ai, yêu đương với cô nào, mua gì ở đâu, rất nhàm chán.
- Q: Nhưng bình thường cậu rất ít ra ngoài dạo phố?
✿ Lộc Hàm: Đúng vậy. Bây giờ còn đỡ, nếu muốn dạo thì phải nhanh chóng đi vào, mua cho lẹ, mua xong đi ngay. Tôi chỉ đội mũ, kéo mũ thấp xuống rồi cứ đi vào trong là được, mặc đồ bình thường chút, thì không ai thấy. Nếu đeo thêm khẩu trang thì lộ rất rõ, ngược lại còn dễ lộ hơn. Chắc chắn nhân viên bán hàng sẽ nhận ra, họ còn đỡ, chứ bị nhận ra lúc đi đường rồi bị chụp, vô hình chung cảm giác thật giống cẩu tử : “Mua gì vậy, mua gì vậy?.... mua quần trong à!” rất giống kiểu đó.
- Q: Lúc bị soi mói, cậu sẽ có cách xử trí hay đáp trả gì?
✿ Lộc Hàm: Không đâu. Dù sao thì tôi cũng chẳng muốn làm mấy chuyện rối tung kiểu đó.
- Q: Thực ra cậu công khai tình cảm cũng là để tôn trọng lời hứa với fan, tại sao lúc đầu lại có lời hứa khi có người yêu sẽ công khai cho fan biết?
✿ Lộc Hàm: Thời gian đó có người cứ nói tôi có con riêng, cứ nói tôi lén kết hôn. Thực ra là cố ý muốm thăm dò: “Aiz, cậu thích style thế nào?” Bạn viết ra, trên mạng sẽ đối chiếu lại, nói đại một sao nữ, kiểu "aiz, chính là cô ấy". Toàn là cái này. Thực ra cái này cũng ổn, chủ yếu là cẩu tử cứ bám theo. Muốn không công khai, thì bạn yêu đương mệt mỏi cỡ nào, ngày nào cũng như ăn trộm. Hôm nay hai người gặp mặt, chia nhau đi, tôi đến chỗ này ăn cơm, bao một phòng. Tôi đi vào trước, qua một hồi bạn mới vào, lúc rời tôi đi trước, rồi bạn đi sau, Còn phải nhìn tứ phía xem có ai chụp không, chụp được thì ngu luôn___ Cái này không gọi là yêu đương nữa, như vậy khó chịu cỡ nào. Có thể có người muốn giấu, vì họ nghĩ….. tôi không thể nói hết ra được.
- Q: Cậu có từng nghĩ đến hậu quả của việc công khai chưa? Ví dụ như mất fan.
✿ Lộc Hàm: Đã suy nghĩ rồi, nếu là thích thật lòng thì phải chịu trách nhiệm. Tôi nghĩ ai cũng cần phải trưởng thành, lúc trước cũng đã nói, làm một thần tượng, bạn đã công khai thì sẽ mất fan, nhưng tôi biết rằng rất nhiều fan vẫn không rời bỏ tôi, sức hấp dẫn của mình trong âm nhạc vẫn còn ổn nhỉ, có thể để mọi người thấy được nhiều tính khả thi hơn.
- Q: Thường ngày cậu đều vui vẻ, có chuyện gì chọc tức cậu không?
✿ Lộc Hàm: Có chứ. MU thua rồi, hahaha. MU thua thì sẽ tức, hoặc là lúc không vừa ý, có lúc nếu có người cố ý chọc tức bạn thì cũng sẽ tức giận, nhưng là nhân vật công chúng, tôi không thể đáp trả, thế nên chỉ có thể nhịn. Ví dụ nhiều người qua đường sẽ hỏi : Chụp một tấm ảnh được không? Tôi nói: Xin lỗi không thể chụp ảnh, đây là thời gian riêng tư. Họ nói “cắt” (biểu cảm mô phỏng), rồi cứ thế mà làm. Vậy tôi cũng hết cách. Không biết nên giận họ kiểu gì nữa, cũng không cần thiết. Người ta cũng là thấy ngôi sao, không dễ gì mới muốn chụp một tấm, họ cũng không biết trong lòng chúng tôi không muốn chụp.
- Q: Gần đây có từng đi nghỉ ngơi chỗ mà người khác không biết không?
✿ Lộc Hàm: Rất ít. Nếu muốn đi chỉ có thể đi Ấn Độ, Châu Phi. (Trợ lý : Bây giờ mấy chỗ này đồng nghiệp cũng biết rồi.) Đúng, nhưng thực ra tôi nghĩ cũng tốt, Thực ra muốn tìm một chỗ không ai biết, thì Bắc Kinh cũng có thể tìm được. Màn đêm yên tĩnh, một hai giờ sáng, tìm một công viên, cũng là một mình mình, rồi đi dạo bộ.
- Q: Có thấy cô đơn không? Chỗ nhiều người cũng không thể đi, rất nhiều lúc phải đi một mình.
✿ Lộc Hàm: Có lúc cũng cô đơn, nhưng thực ra giờ cũng quen rồi, bước vào chế độ lặp lại. Bây giờ cũng tốt hơn rồi, muốn đi đâu chơi cũng được.
Q: Lúc cậu học Trung học đã hát, nhảy ở một số sân khấu nhỏ, từ lúc nào mà ý thức được mình đã trở thành thần tượng?
Lộc Hàm : Chắc vẫn là sau khi debut. Đây chính là giấc mơ của mình từ trước giờ, sau khi debut, chính là giây phút ở trên sân khấu, phát hiện ở dưới sân khấu thực sự có người đang ủng hộ bạn, khoảnh khắc có fans, có người biết bạn rồi.
- Q: Cảm giác lúc đó thế nào?
Lộc Hàm: Nói thế nào nhỉ, rất đã, rất cảm động. Trước đây tôi cũng chỉ luyện tập ở dưới, chưa từng đứng trên sân khấu, chỉ nhìn thấy các tiền bối ai cũng có nhiều fans. Chỉ đến khi bản đứng trong khoảnh khắc đó, mới thấu hiểu được.
- Q: Làm thần tượng, đồng thời cũng bị một vài hạn chế, cậu còn có thể tiếp tục thể hiện bản thân một cách chân thật không?
Lộc Hàm: Rất khó. Cũng không phải khó lắm, lúc trước công ty sẽ hạn chế một số thứ của tôi. Cho nên ngày trước tôi thường không nói gì cả, cũng không dám thể hiện bản thân, vì cũng không biết nên nói thế nào. Sau khi về nước mới bắt đầu mở lời.
- Q: Thực ra cậu biết tiếng Hàn
Lộc Hàm: Đúng, vì chúng tôi chưa từng học cách phải phỏng vấn thế nào, cho nên lúc nhận phỏng vấn chúng tôi rất căng thẳng, chỉ sợ nói sai. Cho nên chẳng dám nói gì cả, cũng không thể buông thả mình được.
- Q: Dường như hiện giờ cậu đã bước vào một trạng thái khác, lúc đầu có tưởng tượng tới không?
Lộc Hàm: Đúng đúng. Kiểu như thả cho mình bay đi luôn. Thật sự không tưởng tượng tới, không ngờ mình cũng có thể có ngày thoải mái như vậy.
- Q: Từ khi debut tới nay, cậu có từng suy xét thần tượng thì “nên” như thế nào chưa?
Lộc Hàm: Có chứ, thần tượng nên truyền năng lượng tích cực cho fans. Nhìn xem người đó nhận được sự yêu thích của mọi người là vì cái gì, nếu vì người đó trẻ trung, còn phải biết dẫn dắt, ví dụ bây giờ bạn là thần tượng, bạn nói với mọi người biết mình đã làm một thần tượng bằng sự cố gắng của chính bạn, vậy fans trẻ tuổi chắc chắn sẽ nghĩ: ồ, bằng sự nỗ lực mình cũng có thể làm chuyện mà mình muốn làm, ai cũng có thể làm được. Thực ra có lúc truyền đi năng lượng là chuyện nhất định phải làm, nhưng có lúc thì hết cách rồi. Một nửa là vì bạn là người của công chúng bạn phải làm như vậy, nửa còn lại, làm như vậy quả thực rất tốt, thật sự sẽ ảnh hưởng tới họ.
- Q: Những quan điểm này, là bạn được huấn luyện lúc làm thực tập sinh, hay chính bản thân cậu suy xét ra?
Lộc Hàm: Là thông qua những năm này làm việc mà cảm nhận được. Lúc vừa debut thì không hiểu, chỉ nghĩ, chỉ cần chúng tôi hát, nhảy là được.
- Q: Bình thường cậu có lên mạng search tên của mình không?
Lộc Hàm: Đúng, hehe. Có lúc sẽ search một chút, rồi xem ảnh, í, ảnh này chụp đẹp đó, tôi lưu cái đã. Có thời gian thì làm poster dán tường, thấy hơi tự luyến. Mỗi ngày giải mã chính mình.
- Q: Kiểu bài viết thì sao, ví dụ mỗi khi bạn đăng weibo, thông thường sẽ có số lượng bình luận lên đến cả chục nghìn, cậu có đọc không?
Lộc Hàm: Cũng có, lục bình luận ở dưới, có bao nhiêu bình luận thì tôi có thể đọc bấy nhiêu. Vì có lúc cũng rất vui nữa, xem họ để lại bình luận, có bình luận sẽ chửi, có tốt có xấu, đều rất vui.
Q: Nhìn thấy bình luận chửi cậu, cậu có phản ứng gì?
Lộc Hàm: Chửi thì cứ cho qua đi. Cũng hết cách, tự do ngôn luận mà, có thích thì sẽ có ghét, việc này rất bình thường.
- Q: Lúc lên mạng search tên mình, có thấy Lộc Hàm nào mà cả mình cũng không biết không?
Lộc Hàm: Nhiều lắm, nói tôi lén kết hôn, có con riêng, đã có hai đứa rồi. Nói tôi tên thật là Lưu Tráng Thực, thế nên bây giờ tôi lên mạng chơi game, thường sẽ đặt tên nhân vật mình là “Lưu Tráng Thực”. Nhưng tôi cũng thấy điều này rất vui.
- Q: Cậu nhìn thấy một số bình luận và đề nghị của dân mạng, có vì thế mà thay đổi một số hành động nào đó của mình không?
Lộc Hàm: Không đâu, tôi vẫn nên là chính mình. Lúc trước có một tiền bối lớn tuổi trong giới diễn viên đã nói một câu, ý đại khái là: Lúc bạn nghe ý kiến từ mọi người, bạn sẽ không thể đi tiếp được nữa.
Người khác chỉ biết tôi nhận <Vũ Đoàn Nhiệt Huyết>, nhận bộ phim truyền hình này, nhận phim điện ảnh này, chứ họ không biết vì sao tôi lại nhận nó, cũng không biết chúng tôi đã trải qua sự trao đổi, sàng lọc gì. Có lúc người khác giới thiệu bạn nên làm thế này, nên làm thế kia.... vì họ không tiếp xúc được những thứ đó, tin tức không khớp, không biết thứ này khó cỡ nào. Nên tôi nghĩ vẫn nên là chính mình, là chính mình mới có sức hấp dẫn mà.
Cre: 南方周末
Vtrans by Yunu @ HanBambi - LuHan's Vietnam Fanpage
Коментари