top of page
  • Writer's pictureHANBAMBI VIETNAM

GRAZIA NO.524 Magazine with LuHan 9/2021

Lộc Hàm - Giữ lấy chút tự do nhỏ nhoi đó

Trong cốt tủy của Lộc Hàm có một loại tự tin - cho dù có chuyện lớn đến đâu thì cũng không phải là chuyện lớn. Điều này cho phép anh ấy duy trì sự tự do hiếm có trước dư luận. Anh ấy biết rõ rằng là một nghệ sĩ, quyền bình luận thuộc về khán giả. Những gì một nghệ sĩ có thể làm đó là làm tốt chính mình.


Ngày 8 tháng 1 năm 2021, trạm đầu tiên trong concert năm 2021 ở trung tâm văn hóa thể dục Hoa Hi Trùng Khánh, Lộc Hàm đang tiến hành tập dượt lần cuối trước khi diễn. Lộc Hàm mới gội đầu xong, chuẩn bị trang điểm, đột nhiên có tin là dịch bệnh lại diễn biến phức tạp, buộc phải hủy bỏ concert. Ba ngày trước đó, là ngày 5 tháng 1, Lộc Hàm còn vui vẻ đăng Weibo, “Mọi người chuẩn bị xong chưa?” Trước khi hủy bỏ 4 tiếng, Weibo của studio còn đếm ngược một ngày cuối cùng. Mọi người đều vô cùng ủng hộ buổi concert này, công an, bên phòng dịch đều chuẩn bị rất tích cực, bên trong sân khấu cũng đã dựng xong xuôi, tất cả các staff, vũ công đều sẵn sàng; ngoài sân, fans đều đã đến đông đủ, nhiều người còn là đến từ nơi khác. Thế mà chỉ nháy mắt, mọi thứ đều phải dừng lại.

Mới nghe được tin, mọi người trong phòng đều ngơ ngác. Đến khi hoàn hồn, Lộc Hàm bèn bảo mọi người cùng lên sân khấu chụp một tấm hình. 4 giờ chiều, Weibo studio đăng bài thông báo, nói hủy concert trạm Trùng Khánh, tạm hoãn concert tuần sau ở Quảng Châu, bắt đầu trả vé. Hơn 10 phút sau, Lộc Hàm đăng một bài Weibo, “Tôi tin ngày gặp lại mọi người sẽ không quá xa.” Là lời an ủi đến mọi người, cũng là an ủi chính mình. “Vẫn hơi tiếc, sân khấu, ban nhạc, vũ đạo... vốn dĩ đã chuẩn bị rất nhiều thứ cho mọi người xem.” Đây là concert thứ ba của anh ấy, cách concert thứ hai cũng đã 2 năm rồi, bao tháng chuẩn bị, khoảng thời gian đó, anh ấy đã dành rất nhiều tâm tư cho chuyện này. Anh ấy rất trân trọng cơ hội gặp nhau ở concert này, mỗi lần lên sân khấu đều nhìn khán giả phía dưới rồi high, trong lòng cũng có một niềm vui khó tả: “Mình làm chuyện này cũng xứng đáng”.

“Cảm ơn anh mời em đến Trùng Khánh chơi.” Dưới bài viết ấy có fan để lại bình luận như vậy. Trong thời đại không ngừng biến hóa này, cảm giác được thấu hiểu mà chẳng cần giải thích quá nhiều này khiến anh ấy có thể xác nhận lại một lần nữa rằng chuyện này “rất đáng”. “Rồi sẽ có cơ hội thôi”, anh ấy đã nói vậy. Trước đó không lâu, anh ấy có tham gia một hoạt động, tình cờ gặp được một vài học sinh đang nghỉ hè ở hầm để xe, họ nhìn anh rồi hô lên: Tiêu Phong! Đó là tên nhân vật trong phim “Vượt qua hỏa tuyến” mà anh đã tham gia. Lộc Hàm rất vui vì họ nhớ được cái tên này, trong thâm tâm, anh ấy càng cảm thấy có tự tin hơn nữa.

Trong chuyện diễn xuất này, Lộc Hàm luôn đặt mình ở vị trí rất thấp. Cuối hè đầu thu năm ngoái, sau khi “Vượt qua hỏa tuyến” và “Kiếp nạn khó tránh” mà anh diễn được phát sóng, anh mới được mọi người “vây quanh”. Anh ấy rất ít khi xem lại phim mình đã từng đóng, thỉnh thoảng khi xem các video ngắn cũng có lướt thấy một vài đoạn, khi ấy suy nghĩ và tâm trạng sẽ bị kéo về lúc quay phim – cảnh này lúc đó quay như thế nào, nếu là mình của hiện tại diễn thì liệu có diễn như vậy không. Phần bình luận của video có đề xuất một bộ phim khác, anh ấy cũng sẽ mở ra, xem khán giả nhận xét thế nào. “Tôi vẫn chưa có tư cách để nhận xét xem người khác diễn như thế nào, cái này khán giả nói thế nào thì là vậy.” Năm nay anh ấy 31 tuổi, nhưng nhìn trẻ hơn tuổi thật rất nhiều, vẫn còn rất nhiều thời gian để cọ sát trên con đường diễn viên này, đến cuối cùng liệu có chạm tay vào được chiếc chìa khóa vàng kia, để mở ra cánh cửa lớn còn đang khép kín không, không ai có thể trả lời được. May mà Lộc Hàm không thiếu kiên nhẫn.

Bỏ qua tính chất công việc, Lộc Hàm bình thường cũng có những sở thích như bất kỳ khán giả nào. Anh ấy thường thích nhất là xem những bộ phim truyền hình hồi hộp kịch tính, và nhất định sẽ không bao giờ mở đọc bình luận trước, từng bước một khám phá ra chân tướng mới thật sự thú vị, “Bị spoil trước rồi thì còn gì thú vị nữa”. Đối với phim hoạt hình thì không thành vấn đề, mỗi lần xem là mỗi lần cảm thụ khác nhau. Có lúc chính anh cũng đăng một hai cái bình luận, như một khán giả bình thường, anh cũng muốn được bàn luận một chút: Một màn trình diễn mà khiến mọi người có thể ghi nhớ và muốn bàn luận thì đã là thành công rồi. Trên mạng, có một số tin tức về anh khá phức tạp, nhưng mà bản thân anh cũng không quá lo lắng “Không gò bó, cho bản thân không gian, thoải mái hoạt động là được”.

Kể từ khi ra mắt vào năm 2012, đã gần mười năm trôi qua, anh ấy đã trải qua rất nhiều sóng gió và hiện tại đã có thể tự do làm chủ nhịp điệu của chính mình. Trước đây, tự do chủ yếu là trong phương diện âm nhạc, phát hành hơn chục bài hát và tất cả đều mang phong cách yêu thích của anh. Đội ngũ và công ty sản xuất âm nhạc không ép buộc anh ấy vào một hình mẫu nhất định, cũng không sử dụng cái gọi là quy tắc thị trường trong công việc với anh. “Về cơ bản, điều do tôi định đoạt” Vì vậy, anh ấy đã có thể giữ lại một loại chủ nghĩa lý tưởng cho riêng mình. Còn về tác phẩm điện ảnh và truyền hình nhiều tập, khi tham gia phải cân nhắc về mọi mặt, nhưng nhìn chung tôi vẫn thế, làm từng bài hát, diễn từng bộ phim. Anh ấy luôn mang bên mình một loại năng lượng “làm việc chăm chỉ”. Studio được thành lập vào năm 2018, tính đến nay đã hơn ba năm, nhưng mà niềm tin thì đã có từ sớm. “Chuyện chuyên môn cứ giao cho những người chuyên nghiệp lo liệu, còn việc của tôi là làm tốt những tác phẩm của mình. Ở nơi làm việc, chắc chắn sẽ có lúc “phải” như thế” . Anh ấy cũng biết giới hạn của những nhân viên, anh ấy có một yêu cầu đối với tất cả mọi người, nguyên tắc cơ bản là có vấn đề gì thì đều phải nói ra là được. Hợp tác nhiều nhất có thể nếu bạn có khả năng hợp tác. Tham gia chương trình tạp kỹ "HaHaHaHaHa", cũng có một số ít nhân viên đã quen thuộc từ show “Chạy nhanh nào”.

Điểm dừng chân cuối cùng của chương trình là Lhasa, trước đó anh đã từng tưởng tượng rất nhiều về Tây Tạng, đến nơi thì anh mới phát hiện ra. Tưởng tượng thôi thì không đủ. Lộc Hàm vẫn luôn ghi nhớ khoảnh khắc đó: khi đang ngồi trên xe ô tô và rồi đột ngột cung điện Potala sừng sững hiện ra trước mặt. Các tòa nhà màu đỏ và trắng được phủ quanh bởi ánh sáng mặt trời như những sợi vàng ròng. Xe cộ băng băng từ tây sang đông, ngoại trừ tiếng còi xe rời rạc, thì không còn nghe thấy âm thanh nào nữa. Về sau ở hồ Yamdrok lại có thêm cảnh núi non xanh biếc, nước hồ luân chuyển giữa các thung lũng, không rõ đâu là đầu, đâu là đuôi. Nghĩ lại những ngày trên cao nguyên Tây Tạng, áng mây là đà, khiến cho lòng người không khỏi xao xuyến. “Tôi nghe nói rằng ở Lhasa đang xây dựng một tuyến đường sắt cao tốc”.

Quay trở lại dòng thời gian hiện tại, anh cũng đột nhiên thay đổi suy nghĩ, ở những năm tháng đôi mươi không ngừng thúc giục bản thân “tiến” về phía trước, bước vào độ tuổi 30, anh ấy bắt đầu phát hiện ra giá trị của “thủ - nắm bắt”. Nắm bắt một số điểm mấu chốt không thể bỏ qua, nhưng cũng giữ lại một chút tự do để tiến thủ, và quan trọng nhất, phải giữ cho nội tâm của bạn ổn định. Phương pháp của anh ấy là đặt thứ âm thanh đang phát ra đó thật xa tầm mắt và tập trung đầu tiên vào những gì ở gần cũng như những người xung quanh anh. Là một người của công chúng, không tránh khỏi phải giao thời.

Nhiều năm về trước, một tiền bối đã nói với anh ấy rằng: “Không có cách nào khiến cho tất cả mọi người đều yêu thích mình.” Lộc Hàm cảm thấy điều này rất đúng. Sau này anh ấy không cố gắng cưỡng cầu nữa, trước hết quan trọng nhất là phải trung thành với niềm yêu thích của bản thân. Chẳng hạn như quần ống rộng, lòng lợn hầm,.. Khi bị lịch trình kéo đi khắp nơi, một bát lòng lợn hầm, ngửi thấy mùi nước canh quen thuộc với rau mùi và tỏi, thứ mùi thơm tỏa ra như kết nối linh hồn mới khiến Lộc Hàm thoải mái. Bóng đá lại là một lỗi sai khác trong cuộc sống của fan cứng bóng đá Lộc Hàm. Mùa hè này, trong trận chung kết Cúp C1 châu Âu giữa Italia và Anh, Lộc Hàm xem hồi hộp đến thót tim. Là một fan của Manchester United, không thể nào tránh khỏi “Yêu ai yêu cả đường đi”, trong lòng anh ấy vẫn thấp thỏm hi vọng đội tuyển Anh giành chức vô địch. Nhìn hai đội xông pha đá luân lưu, hai trong ba tuyển thủ Anh trên sân đều là người của Manchester United, Lộc Hàm cảm giác như trái tim bay thẳng lên cổ họng. Trận đấu diễn ra trên sân vận động Wembley ở London với 60.000 khán giả và hàng triệu ánh nhìn qua màn hình. Lộc Hàm cảm thấy không thể chịu nổi khi nghĩ đến cảm giác của hai cầu thủ, sau đó anh ấy còn không dám xem nữa: “Nghĩ lại thấy buồn cười, hôm đó thực sự là ngày tôi nói nhiều nhất trong những năm qua. Tôi đã nói trong hơn hai giờ đồng hồ, nếu đội tuyển Anh thắng, có lẽ là hoàn hảo nhất”. Giống như tham gia concert, trong cuộc sống, đôi lúc chúng ta sẽ cảm thấy tiếc nuối, anh ấy lại lựa chọn nhìn vào mặt tích cực, tươi sáng hơn: “Năm nay, cúp Châu Âu thua rồi, vậy để sang năm sau, World Cup cũng rất đáng mong chờ.”

Có lẽ đây chính là điểm chung của những đứa trẻ Bắc Kinh: Sinh ra và lớn lên ở thành phố này, ngày ngày tiếp xúc với các câu chuyện lịch sử và văn hóa, ngấm trong cốt tủy của những đứa trẻ ấy là sự điềm tĩnh và tự do. Bất cứ chuyện gì họ cũng có thể thản nhiên đối mặt. Mà phần tính cách bên trong không thể thiếu chính là vẻ tươi sáng, sống trong gia đình gia giáo, anh ấy được tự do trưởng thành. Khi đi quay phim ở những nơi khác, anh ấy có thể vài tháng không trở về Bắc Kinh những sẽ đều đặn nhận được những món hầm đóng gói hút chân không. Lộc Hàm rất nhớ nhà, sau mỗi lần rời khỏi Bắc Kinh một thời gian, anh ấy đột nhiên sẽ có lúc mất hứng thú đi xa, vô cùng muốn trở về nhà. Đó là thứ cảm giác không thể nào gọi tên chính xác, gọi là nhớ quê hương thì có hơi “quá”, nói Lộc Hàm như vậy có chút “kỳ lạ”. Nói chung, anh ấy là một người cực kỳ ôn hòa. Mùa yêu thích nhất của anh ấy là mùa thu nhẹ nhàng, khi thời tiết không nóng cũng không lạnh với những cơn gió khô mát mẻ và áng mây trời trên cao. Anh ấy không quá nhạy cảm, thoải mái thả lỏng xương cốt, duỗi thẳng tay chân. Tại thời khắc đó, tất cả những đắng cay ngọt bùi của cuộc đời đều qua đi, bản thân liền có thể tự do tự tại, ngước nhìn áng mây lững lờ trôi trên đỉnh đầu.

Nhiếp ảnh: Hứa Sấm Trunk

Tạo hình: Katherine Cao (CLSH)

Trang điểm Lim YuJung

Tạo kiểu tóc: Lim Yejin

Mỹ thuật: Feifei Li

Nhà sản xuất: Elvis Da (CLSH), Luke Shen (CLSH)

Phỏng vấn, viết bài: Miya Qin

Biên tập: Leandra

Trang phục: Gucci

Trang sức: Boucheron


Credits: GRAZIA Magazine

Vtrans: 小英, HY, PDung @HanBambi

Do not take out!

78 views

Recent Posts

See All
bottom of page