top of page
  • Writer's pictureHANBAMBI VIETNAM

Harper's BAZAAR Magazine with LuHan 07/2020

Updated: May 16, 2021

Lộc Hàm tuổi 30, từ từ chìm vào cảnh đẹp

Sau khi tự lập Studio riêng, Lộc Hàm và đoàn đội cùng thay đổi một tiết tấu khác. Trong một năm qua, khán giả không còn thấy thông tin về Lộc Hàm thường xuyên nữa. Cậu ấy buộc bản thân vào trong công việc, nghiêm túc đóng 2 bộ phim, dùng rất nhiều thời gian để mài dũa âm nhạc, hoàn toàn dựa theo tiết tấu của bản thân mà hoạt động. Năm 2020, Lộc Hàm 30 tuổi. Ở độ tuổi có thể tự lập này, chúng tôi mời cậu ấy hồi tưởng lại quá khứ, nhìn về tương lai, kể cho chúng tôi về những thay đổi của cậu ấy. Theo dõi BAZAAR kỳ này, cùng nhau bước vào thế giới độc thoại nội tâm ở tuổi 30 của Lộc Hàm.


"Không sao, nói chuyện thêm một chút nữa đi."


Phỏng vấn được một nửa, nhân viên bắt đầu đẩy nhanh tiến độ. Đã chụp ảnh bìa suốt 5 tiếng đồng hồ, còn phải quay lại ghi hình "Sáng Tạo Doanh 2020", họ lo Lộc Hàm mệt mỏi. Lộc Hàm khoát khoát tay, rất thoải mái biểu thị bản thân không sao.


"Thật ra là rất mệt, nhưng cậu ấy luôn chú ý đến nhu cầu của người khác". Trong mắt đoàn đội, Lộc Hàm là một ông chủ khiến người khác thoải mái, cũng rất thú vị. "Cậu ấy không thường xuyên đưa ra những đề xuất quá nghiêm túc, nhưng sẽ dùng những hành động nhỏ để biểu đạt lập trường của bản thân. Chẳng hạn như trong concert bỗng nhiên "hey" một tiếng, đó là đang làm gì? Chính là để chứng minh bản thân không hát nhép."

Cậu ấy thật sự rất thú vị, không phải kiểu cố ép bản thân phải hài hước. "Thật ra cung Bạch Dương không giống như mọi người tưởng tượng, cung Bạch Dương thực sự chính là giống như tôi vậy. Nhưng cũng 30 tuổi rồi, cũng sắp bộc lộ cung Mọc rồi". "Vậy cung Mọc là gì?". Vẫn là cung Bạch Dương thôi".

(Theo chiêm tinh học, cung Mọc (Ascendant hay Rising Sign) là yếu tố hoàng đạo đang tiến đến chân trời phía Đông trong thời khắc bạn chào đời. Vì vậy, từ “cung Mọc” của tiếng Việt cũng bám sát ý nghĩa này. Là dấu hiệu của đỉnh nhà số 1 (ngôi nhà cai quản bộ mặt với thế giới bên ngoài), cung Mọc (kết hợp với cung Mặt Trăng và cung Mặt Trời) đóng vai trò quan trọng trong việc hình thành tính cách cá nhân)



30 RỒI!


Còn vài giờ đồng hồ trước khi tới sinh nhật, ngẫu nhiên mới có khoảnh khắc như vậy, tôi cảm nhận được tuổi 30 đang đến gấp gáp. Nhưng cũng chỉ là khoảnh khắc như vậy.

Khi chúng ta còn nhỏ, có lẽ sẽ tưởng tượng rất nhiều về tuổi 30 của mình, nhưng nó thật sự chỉ là một trong vô số những năm bình thường thôi. Tôi biết có một số người sẽ xem những cột mốc như 30 tuổi, 40 tuổi là một ranh giới, rồi nhắc nhở bản thân phải hoàn thành những việc gì đó trước năm bao nhiêu tuổi.

Như vậy rất tốt, mấy ngàn năm trước, chúng ta luôn trải qua như vậy, người xưa nói rằng 30 tuổi có thể tự lập, 40 tuổi chững chạc rồi, ngày nay người ta sáng tạo ra "khủng hoảng tuổi trung niên". Nó giúp rất nhiều người có kế hoạch trải qua cuộc sống, không còn lãng phí thời gian nữa. Nhưng đó cũng không phải là khuôn mẫu duy nhất, tiết tấu của bạn có thể sẽ khác.

Giống như tôi, đến nay tâm hồn vẫn ở tuổi 18, trừ việc thể lực hơi giảm xuống. Mấy ngày trước nhảy một bài khoảng 1 phút rưỡi trong "Sáng Tạo Doanh 2020" mà đã thở hổn hển một lúc lâu, không còn thoải mái như hồi 25, 26 tuổi nữa. Nhưng thể lực giảm xuống là vì tuổi tác ư? Cũng có thể là vì mấy tháng nay ít vận động, vậy nên tôi dự định đi đá bóng nhiều hơn.

Nói tóm lại, không cần phải vì những thứ phù phiếm bên ngoài mà đặt ra giới hạn cho bản thân, bạn có thể vượt qua bản thân, trừ khi bạn chủ động đóng khung chính mình. Tại sao bạn thà đóng khung bản thân mà không sẵn sàng thử bay lượn xem sao? Đương nhiên, nếu đóng khung khiến bạn cảm thấy an toàn, vậy thì đóng khung chính là con đường phù hợp với bạn.

Tìm được tiết tấu của bản thân rất quan trọng, quan trọng hơn rất nhiều việc. Thậm chí còn quan trọng hơn cả "làm chính mình". Trên thực tế công việc của tôi không thể cho phép tôi "làm chính mình" 100%. Một phần vì là nhân vật của công chúng có một nhóm fan nhất định, nhất cử nhất động đều có khả năng ảnh hưởng đến những người trẻ tuổi hơn, người rất tin tưởng bạn, bạn có thể sẽ thay đổi thái độ đối với cuộc sống này, thói quen của đối phương.

Đừng chỉ lựa chọn việc bạn nghĩ mình có thể làm tốt. Đừng đặt giới hạn cho bản thân quá sớm, phải tin rằng bạn có thể vượt qua chính mình.

Vậy tại sao không mang đến càng nhiều ảnh hưởng tích cực hơn? Trong những lúc này, tôi không thể là chính mình 100%. Bởi vì cái chân thực của bản thân cũng giống với bất cứ người nào, đều có rất nhiều khuyết điểm, tôi không thể vì một chút lơ là mà mất đi sự ràng buộc đối với bản thân.

Ở đây cũng có tiết tấu, thuở ban đầu, đặt ra tiêu chuẩn cao hơn tình hình hiện tại của bản thân để yêu cầu chính mình không được lơi lỏng. Nhưng về sau khi suy nghĩ “không ngừng trở thành một con người tốt hơn” ngấm vào máu bạn, bạn sẽ dần dần tìm thấy một loại hứng thú, là khi thấy bản thân là”một người không tồi”.

Trở về cái “cảm giác an toàn” đã nói ở phía trên, con người nên lựa chọn cảm giác an toàn không?

Khi tôi mới về nước, suy nghĩ vẫn rất đơn giản, chính là muốn làm âm nhạc. Đối với việc quay phim hay tham gia show đều không có nhiều hứng thú. Nhưng bởi vì thiếu độ nhận biết của công chúng, cũng không ai nguyện ý nghe nhạc của bạn, vì vậy vẫn phải tham gia. Kết quả là thời gian đều bị những việc khác chiếm rồi, một năm chỉ có rất ít thời gian làm âm nhạc, đối với tôi của lúc đó có chút “đau khổ”.

Lần đầu tiên quay phim truyền hình tôi do dự rất lâu rồi mới nhận. Lúc đó chụp ảnh tạp chí cũng không tự nhiên, không biết trước ống kính nên biểu hiện như thế nào. Sau này khi đã quen thuộc rồi lại phát hiện cũng khá thú vị đó. Tham gia show hay quay phim đều thú vị, chụp ảnh tạp chí cũng là một loại hưởng thụ — “định luật tự vả”.

Sau này tôi lại nghĩ, con người vẫn nên là tạo áp lực nhất định cho bản thân, đừng chỉ sống trong vòng tròn thoải mái của chính mình, đừng chỉ lựa chọn những việc bạn có thể làm tốt. Đừng đặt giới hạn cho bản thân quá sớm, hay tin rằng mình có năng lực vượt qua chính mình.

KHI ĐẾN TUỔI 31 TÔI SẼ RA SAO?


31 tuổi sẽ ra sao? Trước mắt tôi cơ bản cũng đã phác họa rồi, nhưng trong ngành này, làm nghệ sĩ vốn dĩ là bị động, sẽ gặp phải rất nhiều biến hoá. Sẽ gặp được âm nhạc, show thực tế hay kịch bản như thế nào? Mọi thứ dường như đã rất hoàn mỹ, nhưng cũng có thể kết quả cuối cùng lại không được như mong muốn.


Chúng tôi lựa chọn con đường này, phía trước đều là những thứ chưa biết trước. Con đường của mỗi chúng ta rốt cuộc vẫn là giống nhau, không có ai có thể biết rõ ràng điều gì đang ở phía trước. Cho dù là người đã biết rõ ràng về bố cục hay giỏi về nó, cũng không thể đảm bảo rằng mỗi bước đều có thể dựa vào kế hoạch mà đạt được kết quả đã dự tính.


Lúc trước tôi không thích cái cảm giác này, nhưng chúng ta trò chuyện như vậy, tôi lại thấy như vậy cũng khá tốt. Không biết trước sẽ trở nên thú vị, nếu như đã biết trước kết quả rồi mới làm, vậy sẽ không còn ý nghĩ gì nữa rồi. Đúng vậy, cảm giác này cũng khá là tốt đó.

Tôi là một người luôn có sự chuẩn bị để đón nhận sự thay đổi, sẽ không đưa ra kết luận sớm cho một sự việc nào đó. Thuận theo tự nhiên tiến về phía trước, muốn làm việc gì đều dựa vào linh cảm và suy nghĩ ở một thời điểm rồi thử sức. Đừng sợ hãi, bạn phải tôn trọng những suy nghĩ nhất thời đó của bạn, đó đều là nhiệt huyết của bạn. Nếu bạn rất có tự tin để làm việc đó thì đừng kiềm chế sự sáng tạo của mình.


Nhưng tiền đề của quyền lựa chọn, nó lại dựa vào việc là bạn phải có năng lực. Bạn phải hiểu rõ chính bản thân mình.


Khi còn trẻ, bạn phải tìm cách tranh thủ mọi cơ hội. Cơ hội này bao gồm cơ hội được giáo dục và cơ hội thực tế. Giáo dục có thể là đọc sách, huấn luyện chuyên nghiệp, cũng có thể là học hỏi từ các chuyên gia trong ngành.


Tôi khá may mắn vì có cơ hội ra nước ngoài làm thực tập sinh, tiếp nhận huấn luyện khắc nghiệt trong vòng 4 năm. Họ đã dạy tôi như thế nào là "tự mình biết mình". Dạy thế nào ư? Mỗi ngày, mỗi một ngày, chỉ cần họ thấy bạn không tiến bộ hoặc làm không tốt, họ sẽ dùng những lời lẽ khắt khe nhất trước mặt tất cả mọi người khiển trách bạn, đập tan mọi tự hào và tự tôn của bạn, khiến bạn cảm thấy rằng hoá ra bản thân không hề tốt như trong tưởng tượng. Sau khi rơi vào tình cảnh mất mặt đáng xấu hổ đó, bạn sẽ muốn được khen ngợi vào lần sau. Vậy nên sẽ càng nỗ lực và rèn luyện bản thân.


Vì huấn luyện như vậy nên nền tảng đào tạo của thế hệ thực tập sinh chúng tôi khá vững chắc. Tất cả mọi người đều được đào tạo toàn diện và không hề có may mắn. Dù rất đau khổ nhưng sẽ được lợi cả đời.


Vậy nên đừng từ chối cơ hội đầu tiên được huấn luyện, đồng thời trong khả năng của bản thân tìm cách giành lấy điều kiện được tiếp nhận hướng dẫn mức cao nhất.


Nhưng về phương diện "học hỏi từ các chuyên gia", tôi không may mắn như vậy. Tính cách tôi khá hướng nội. Những năm đầu cùng các tiền bối hợp tác tôi không dám cùng họ giao lưu thân thiết, không thể mở lòng mình. Hai năm nay, tôi mới dần dần tìm được cách giao thiệp phù hợp hơn.


Khiêm tốn học hỏi, các tiền bối thật sự có thể đưa bạn tới nơi cao hơn. Bởi vì ở họ đều có những kinh nghiệm thực tế, những vấn đề bạn suy nghĩ sứt đầu mẻ trán cũng không thể giải quyết và những vấn đề chưa từng nghĩ tới đều là những trải nghiệm họ đã trải qua. Tôi cảm thấy tôi có chút tiến bộ trong "Vượt Qua Hoả Tuyến" và "Kiếp Nạn Khó Tránh". Hy vọng những vai diễn này sẽ sớm ra mắt với mọi người.

Thật ra, giai đoạn 30 tuổi này rất thú vị, bản thân tôi vẫn đang bái sư học hỏi khắp nơi. Đồng thời tôi cũng phải làm lão sư rồi. Trong "Sáng Tạo Doanh 2020", những học viên trẻ tuổi ấy khiến tôi nhìn thấy bản thân mình hồi trước, tôi đã truyền lại kinh nghiệm của mình cho họ. Nhưng tôi cũng biết rằng, có rất nhiều điều mà bọn họ ở độ tuổi đó sẽ không nghe hiểu nổi.


Vậy thì tôi sẽ dùng hành động để truyền cảm hứng cho họ. Tôi cũng sẽ thử những vũ đạo trước đó chưa từng thử qua. Tăng độ khó cho bản thân để họ nhìn thấy nỗ lực của tôi. Thật ra, họ ngược lại cũng đang buộc tôi phải nâng cao năng lực của mình.


Đây chính là sức mạnh mà sự trưởng thành đem lại cho chúng ta. Bạn không muốn mất mặt trước mặt hậu bối thì bản thân cần phải cố gắng hơn.


KHÁM PHÁ NHỮNG ĐIỀU CHƯA BIẾT QUAN TRỌNG HƠN NHIỀU SO VỚI VIỆC CÓ BỊ THAY THẾ HAY KHÔNG


Hai năm nay, tôi thỉnh thoảng sẽ bị hỏi những câu kiểu như: "Các tiểu sinh lưu lượng trẻ tuổi liên tục nổi lên, bạn có sợ mình bị thay thế không?". Câu hỏi này thật ra có thể suy nghĩ từ góc độ khác: Thế hệ chúng tôi chịu đủ chỉ trích, thậm chí bị đội lên đầu danh hiệu "Lưu lượng minh tinh" là vì sự khác biệt về quan niệm thẩm mỹ, âm nhạc, vũ đạo, thậm chí ngoại hình của chúng tôi khác với phong cách mà mọi người quen thuộc trong quá khứ. Điều này đã khiến nhiều người có phần bài xích vì cảm giác "không quen", cảm thấy chúng tôi "không tốt".


Trong trường hợp này, sự nổi lên của "nghệ sĩ lưu lượng" hay thần tượng trẻ tuổi có thể khiến mọi người tìm được những điều mà họ yêu thích, nghệ sĩ cùng nhau mở rộng thị trường, đây là một chuyện rất đáng mừng.


Tôi sẽ bị thay thế ư? Tôi nghĩ việc tôi có bị thay thế hay không không quyết định ở phía sau có bao nhiêu người, mà phải xem cách tôi đi trên con đường của mình. “Lưu lượng” và “nghệ sĩ” là hai việc hoàn toàn khác nhau. Có hay không có lưu lượng thì bản chất của một người nghệ sĩ vẫn không thay đổi.


“Lưu lượng” là món quà mà thời đại này dành tặng cho chúng tôi, chúng tôi nhờ vào lưu lượng mà có thể được mọi người biết đến một cách nhanh chóng, đây là điều mà 10 năm trước khó mà tưởng tượng được, vậy chúng tôi cũng nên chịu trách nhiệm với nó.


Hai năm vừa rồi tôi thả chậm tiết tấu cũng vì lý do này. Trong thời cơ của mỗi người đều có một phần may mắn nhất định. Đối với tôi mà nói “lưu lượng” chính là cái may mắn của tôi. Giả sử không có lưu lượng, không có được cái may mắn này, thân là một nghệ sĩ như tôi dựa vào cái gì để đứng vững đây? Ngược lại nếu như lưu lượng luôn tồn tại, vậy tôi nên báo đáp thế nào? Đây là vấn đề tôi luôn nghĩ đến khi không ngủ được.


Tính cách của tôi là: Chỉ cần bạn cố gắng, những gì của bạn sẽ là của bạn, không phải của bạn thì chính là không phải. Nếu như có một ngày thật sự bị thay thế, không còn nổi tiếng nữa, vậy thì không nổi tiếng nữa thôi. Rồi cũng sẽ có một ngày như thế, làm tốt công tác chuẩn bị tâm lý là được rồi, níu kéo cũng chẳng có tác dụng gì, không ai có thể nổi tiếng mãi.

Nhưng tình yêu ban đầu đối với việc khắc họa tác phẩm của chính mình nên được đặt lên hàng đầu. Trước đây tôi không có cơ hội làm việc đó nhưng từ khi tự lập thì mọi thứ đều có thể. Một bài hát có thể để đó từ từ thu âm trong vài tháng, đợi tâm trạng thích hợp, bầu không khí thích hợp, cảm giác và tiết tấu thích hợp. Đây là thứ xa xỉ mà trước đây không thể nào có được. Tôi cảm nhận sự tự do như thế rất đáng trân trọng, hoàn thành một tác phẩm vốn dĩ là nên như thế không phải sao?



Đương nhiên cũng không hẳn bạn bỏ nhiều thời gian ra thì tác phẩm sẽ nhất định tốt, nhất định bùng nổ. Nhưng quá trình sẽ không giống nhau, bạn là người hiểu rõ nhất. Có rất nhiều việc người ngoài không nhìn thấy nhưng người trong cuộc đều biết rõ chính mình đã hoàn thành sự việc đó như thế nào, sẽ tự cho điểm đánh giá chính mình. Điểm số này càng có sức ảnh hưởng hơn so với sức mạnh đến từ sự khẳng định của người bên ngoài.


Trưởng thành là một quá trình chầm chậm. Lúc chúng ta còn nhỏ, đối với thế giới này luôn tràn đầy ước muốn khám phá, điều gì cũng muốn tìm hiểu, nghiên cứu. 30 rồi, sau khi thu nhặt đủ kinh nghiệm, ước muốn khám phá những điều mình thích ngược lại càng mạnh mẽ hơn.

Gần đây tôi đang nghe nhạc Hip-hop, trong người có chút ngứa ngáy, cũng muốn thử sức rap nhưng mọi thứ sẽ từ từ, thử sức từng chút một sẽ không thâm nhập một cách đột ngột. Đời người có nhiều khả năng vô hạn, từ từ tích lũy lắng đọng, mang theo nhịp điệu của chính mình đón nhận những cơ hội mới. Đừng nóng vội, có thể sẽ dùng lực quá sức, tâm trạng dễ sụp đổ. Cho nên cứ từ từ thôi, không nên vội vàng, vòng một vòng rồi lại tiến về phía trước.


Thật ra mục tiêu lớn đầu tiên của cuộc đời tôi vào giây phút được debut thì đã được toại nguyện rồi, tôi thật sự chưa từng nghĩ đến việc sau khi ra mắt sẽ như thế nào. Đối với tôi của lúc đó mà nói, có thể ra mắt thì ước mơ đã thành hiện thực rồi, đời này của tôi thế là đã đủ, về sau sẽ đi như thế nào đều không quan trọng, mãn nguyện rồi. Nhưng đi mãi đi mãi lại không dừng lại được nữa.


Như vậy cũng tốt, tôi rất thích hiện tại.Tôi vẫn đang làm những điều chính mình thích, vẫn đang khám phá những con đường mới, có rất nhiều người yêu thích tác phẩm của tôi, tôi cảm thấy chính mình so với năm 18 tuổi chẳng khác biệt là bao, đều rất tốt. Đây chính là tôi của tuổi 30!


- END -

----------------------------------

Credit: Harper's BAZAAR July 2020 ( LuHan Cover)

Vtrans: 黎美泠/香琼/Zumi/PDung @HanBambi

Do not take out!

35 views

Recent Posts

See All
bottom of page